“Anh đến thăm quê hương em Phan Thiết
Một ngày Xuân nắng đẹp thật êm đềm
Vì yêu em với chân tình tha thiết
Nên bây giờ yêu luôn cả quê em Nắng hồng chiếu trên biển xanh bát ngát
Bãi cát vàng đàn trẻ nhỏ tung tăng
Anh thầm nhủ đây thiên đuờng hạnh phúc
Nên giai nhân Phan Thiết đẹp tuyệt trần
Đảo Phú Quý có bao loài chim quý
Hót líu lo như em nói yêu anh
Nước mắm ngon hỏi ai mà không nghiện?
Anh yêu em, và nghiện gấp ngàn lần
Sông Mương Mán lững lờ trôi lênh láng
Như tình yêu anh dâng hiến cho em
Rừng Mai Lâm hoa vẫn còn rực rỡ
Hoa trong lòng cũng nở, cũng yêu thêm
Đây Cồn Cỏ, kia Cà Ty thơ mộng
Nhìn xa xa Mũi Né cát tựa vàng
Đá Ông Địa khiến Trường Sơn dừng bước
Em cũng làm giữ lại bước chân anh
Quê hương em nhiều sơn hào hải vị
Từ ốc hương, sò điệp đến san hô
Ốc xa cừ như món quà thiên phú
Mùi mãng cầu thơm phức tựa làn môi
Nước Vĩnh Hảo ngọt ngào như sữa mẹ
Xưa Huyền Trân đã đến tắm bao lần?
Mũi Kê Gà, Linh Sơn rồi Lầu Nước
Đang đón chào khách lạ hóa thành thân
Công Huyền Trân không thua ngàn tướng sĩ
Lấy giang san không tốn giọt máu đào
Nên Phan Thiết bình yên trong khói lửa
Đất hòa bình và người cũng tài hoa
Lầu Ông Hoàng còn ghi trong sử sách
Nghe âm vang Hàn Mặc Tử đâu đây
Mộng Cầm hỡi, tình vẫn còn phảng phất
Bao thi nhân si tình bởi xứ này?
Sử sách ghi những anh hùng xứ Quảng
Phan Châu Trinh, Trần Quý Cáp, Cao Vân
Họ đến đây vì thương dân yêu nước
Anh đến đây vì yêu một giai nhân
Anh yêu em với tình yêu chan chứa
Em tuyệt vời duyên dáng, rất hiền, xinh
Tặng Phan Thiết trái tim anh tha thiết
Quê hương em nay thành của chúng mình”